Khi sự trôi chảy vượt trên trình độ ngữ pháp – IELTS Speaking

photo-1515603403036-f3d35f75ca52


Trung Quốc là một trong những quốc gia điển hình cho việc đề cao tầm quan trọng của việc sử dụng chính xác và thành thạo ngữ pháp trong kỹ năng nói tiếng Anh. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến tình trạng khó khăn của hầu hết các học sinh Trung Quốc khi học tiếng Anh: họ quá tập trung vào việc dùng chính xác ngữ pháp, làm phát sinh tâm lý luôn luôn e sợ sẽ mắc lỗi sai về mặt ngữ pháp trong khi nói. Thực chất việc mắc vài lỗi trong khi nói tiếng Anh không hề là vấn đề gì to tát cả, tuy nhiên việc quá chú trọng vào độ chính xác của ngữ pháp sẽ hạn chế sự đa dạng của ngôn ngữ mà người nói có thể sử dụng. Việc nói tiếng Anh trở nên khó khăn bởi họ nói quá chậm và quá cảnh giác, nghe như thể những con rô bốt biết nói với giọng điệu căng thẳng không thoải mái vậy.


Đây là sai lầm nghiêm trọng trong IELTS Speaking; nhưng nghiêm trọng hơn cả là hầu hết học sinh trên toàn thế giới đều mắc phải vấn đề này. Nguyên do là tất cả đều quá coi trọng những chi tiết nhỏ và trở nên thận trọng thái quá khi dùng ngữ pháp và từ vựng, khiến cho sự lưu loát và độ trôi chảy cần có trong khi nói bị ảnh hưởng nặng nề. Có hai vấn đề chủ yếu: một là học sinh sử dụng câu cú quá đơn giản làm giảm đi sự liền mạch trong khi nói; hai là học sinh quá chú trọng sử dụng các ngữ pháp phức tạp. Các học sinh này nhìn chung đều có suy nghĩ rằng việc ưu tiên ngữ pháp trong Speaking sẽ giúp họ đạt được band điểm cao hơn, nhưng kỳ thực họ đang tự làm hại chính mình. Bởi đáng buồn là, để đạt được band điểm cao, thì đây không hề là phương án lý tưởng một chút nào!


Cân bằng giữa độ chính xác và sự trôi chảy trong Speaking từ lâu đã là phép toán khó không dễ gì làm được. Tuy nhiên, trên thực tế thì việc cân bằng hoàn hảo giữa hai yếu tố này là điều không cần thiết, bởi sự hoàn hảo không phải là yếu tố giúp thí sinh đạt điểm cao trong kỳ thi IELTS. Để có cái nhìn đúng đắn và rõ ràng hơn về vấn đề này, thí sinh có thể nghiên cứu các hướng dẫn cũng như mô tả điều kiện cần thiết cho mỗi band điểm trong Speaking – tức là những tiêu chí mà giám thị sẽ quan tâm tới khi chấm điểm cho thí sinh – bao gồm hai tiêu chí chính.


Đối với band điểm 6.0:

  • Ngữ pháp: Có thể mắc một số lỗi thường gặp.
  • Độ lưu loát: Nói liền mạch một cách tự nhiên, thoải mái; nói dài, tránh ngắt quãng nhiều.

Thí sinh cần lưu ý tới tầm quan trọng và tính chủ chốt của hai yếu tố này ở các band điểm khác nhau. Không khó để nhận ra rằng giám thị chú trọng hơn đến sự lưu loát và trôi chảy hơn, dù cho ngữ pháp có hoàn hảo đến đâu đi chăng nữa. Vậy, để đạt 6.0 Speaking, điều tiên quyết mà thí sinh cần quan tâm và cố gắng đó là đạt được sự nhuần nhuyễn, trôi chảy, lưu loát. Đồng thời, sự thoải mái, tự nhiên, không gò bó cần phải được thể hiện ra, giống như khi thí sinh tham gia một cuộc nói chuyện thông thường. Tuy vậy, trong trường hợp thí sinh chọn cách này, các lỗi sai nhỏ thường gặp lại trở nên phổ biến hơn. Thí sinh nên nhớ rằng việc hoàn hảo hóa ngữ pháp trong Speaking là không cần thiết, cũng như hiểu rằng lỗi sai dù lớn hay nhỏ cũng là tất yếu, không phải vấn đề nghiêm trọng.


Giờ hãy xem xét yêu cầu về ngữ pháp cho mỗi band điểm. Tuy chỉ là một yếu tố nhỏ, song lại có tầm ảnh hưởng và quan trọng không hề nhỏ nếu thí sinh thực sự lưu ý tới. Thậm chí ngay cả khi thí sinh có mắc lỗi trong khi nói, điều này không hề có nghĩa là điểm IELTS Speaking của thí sinh đó sẽ thấp. Ở band điểm 6.0, thí sinh vẫn được phép mắc các lỗi “thường gặp”; band điểm này không hề yêu cầu “sự hoàn hảo” hoặc “gần như hoàn hảo”. Ở band điểm 7.0, thí sinh vẫn có thể được phép mắc một vài lỗi sai nhỏ. Về khía cạnh trôi chảy và lưu loát, nếu thí sinh không thể nói nhiều và liên tục, thì điểm Speaking thường khó vượt qua 6.0. Điều này cũng không có nghĩa là thí sinh không cần quan tâm đến ngữ pháp khi nói; đương nhiên là không rồi. Thông điệp ở đây là thí sinh nên quan tâm và chú trọng đến sự lưu loát và liền mạch khi nói hơn là quá tập trung vào ngữ pháp.


Vậy trên thực tế thì điều này có ý nghĩa thế nào với bài kiểm tra IELTS? Vài tình huống cho sẵn dưới đây sẽ giúp thí sinh giải đáp thắc mắc về vấn đề này.

Giả dụ bài thi đang đến section 2, và giám thị yêu cầu thí sinh nói về một kỷ niệm thời thơ ấu – đây là câu hỏi tương đối phổ biến trong bài thi IELTS. Vậy trong tình huống này thí sinh nên làm thế nào? Có nên vào đề ngay lập tức và nhiệt tình cung cấp càng nhiều thông tin càng tốt hay không? Có nên thể hiện cho giám thị thấy rằng bản thân rất muốn và thích nói về vấn đề này hay không? Nên sử dụng thì quá khứ đơn, quá khứ tiếp diễn hay quá khứ hoàn thành cho câu nói giới thiệu mở đầu? Đơn giản thôi, hãy vào đề ngay khi bắt đầu câu trả lời. Cung cấp thông tin. Thể hiện sự thích thú khi trả lời, thể hiện sự trôi chảy và tránh ngắt quãng khi nói. Sau đó bài thi sang section 3 và giám thị yêu cầu thí sinh trả lời câu hỏi về tương lai. Chủ đề có thể là về công nghệ hoặc xã hội ở đất nước của thí sinh trong vòng 20 năm tới. Liệu nên dùng “will” hay dùng “going to”? Câu trả lời là không nên. Thí sinh hãy cố gắng đưa ra câu trả lời có sự lưu ý ngữ pháp, sự chi tiết và độ lưu loát, liền mạch khi nói.


Vậy kết luận là ngữ pháp, tất nhiên, là cực kỳ quan trọng. Tuy nhiên, đây lại là vấn đề lớn, bởi ngữ pháp không phải là yếu tố cần chú trọng và quan tâm nhất trong bài kiểm tra IELTS Speaking. Thí sinh cần lưu ý hơn đến sự trôi chảy, lưu loát cũng như việc nói liền mạch, nói dài, ít ngắt quãng, ngập ngừng. Nắm vững điều này thì việc đạt điểm cao cho kỹ năng Speaking không còn là trở ngại nữa. Chúc may mắn!


Người dịch: Minh Anh

Nguồn: verbling.com

Related Articles

Học Online cùng Premium